Ánh nắng chiều vàng rực cả biển đông, mẹ Quan Âm trên núi cao toạ thiền hướng về nhân sinh . Bên cạnh ngài là bình nước cam lồ và cành dương liễu thảnh thơi , an nhàn cả một góc núi mà sao chốn nhân sinh kia mãi bộn bề lo nghĩ .
Ý Nghĩa Tranh : Mặt trời sắp lặn, một ngày làm việc dài đã sắp hết. Hãy để cho tâm trí mình được nghỉ ngơi nhé. Trí đã kiệt rồi công việc sẽ chẳng trôi. Tâm thảnh thơi trí sẽ lại bừng sáng. Như Quan Âm trong tranh tuy ngồi tĩnh lặng nhưng hào quang sáng cả một góc trời nhìn thấy cả vạn vật. Về nhà nghỉ ngơi thôi!